【漢語大詞典●承天】
<P align=center>【漢語大詞典●承天】<p><br>1.承奉天道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·坤』:“至哉坤元,萬物資生,乃順承天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·郞顗傳』:“夫求賢者上以承天,下以爲人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.唐代樂舞名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·禮樂志十一』:“舞者二十人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>分四部:一景雲舞,二慶善舞,三破陣無,四承天舞……承天樂,舞四人,進德冠、紫袍、白袴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.唐代宮城南中門叫承天門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·睿宗紀』:“兵部尙書郭元振從上御承天門樓,大赦天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]