豐碩 發表於 2013-1-15 23:07:01

【漢語大詞典●乞丐】

<P align=center>【漢語大詞典●乞丐】<p><br>
亦作“乞匄”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.求乞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·西域傳上·罽賓國』:“擁彊漢之節,餒山谷之間,乞匄無所得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“匄亦乞也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『言賑贍流民劄子』:“臣聞民之本性,懷土重遷,豈樂去其鄕里,捨其親戚,棄其邱壟,流離道路,乞丐於人哉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『巧團圓·驚燹』:“遠遠望見有箇乞丐之人,沿途叫化來了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.乞求;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
請求。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢陳琳『袁紹檄豫州文』:“父嵩乞匄攜養,因贓假位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·仙藥』:“瞿謝受更生活之恩,乞丐其方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>仙人告之曰:‘此是松脂耳。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元結『與李相公書』:“即日辭命擔囊,乞丐復歸海濱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.討取;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
索取。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·勉學』:“東莞臧逢世,年二十餘,欲讀班固『漢書』,苦假借不久,乃就姉夫劉緩,乞匄客刺、書翰紙末,手寫一本。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·宋文帝元嘉二十五年』:“炳之見人有燭盤、佳驢,無不乞匄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『上仁宗皇帝言事書』:“官小者,販鬻、乞丐,無所不爲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.赦免;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
寬恕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·周瑜傳』:“竊惟陛下欽明稽古,隆於興繼,爲胤歸訴,乞匄餘罪,還兵復爵,使失旦之雞,復得一鳴,抱罪之臣,展其後效。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.專靠要飯要錢過活的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷一二六引『王氏見聞』:“至於深坊僻巷,馬醫酒保,乞丐傭作及販賣兒童輩,幷是其狗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷一三○:“鈔法之行,有朝爲富商,暮爲乞丐者矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·人部一』:“京師多乞丐……大抵遊手賭博之輩,不事生産。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳毅『過太行山書懷』詩:“盜匪告肅淸,乞丐無處覓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.詈詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第四四回:“你這打脊餓不死凍不殺的乞丐,敢來多管。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·喬彦傑一妾破家』:“你這破落戶,千刀萬剮的賊,不長俊的乞丐!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 見我丈夫不在家,今來詐我!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●乞丐】