【漢語大詞典●九殞】
<P align=center>【漢語大詞典●九殞】<p><br>亦作“九隕”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
猶九死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁元帝『謝敕賜第啟』:“再思庸陋,九隕非答。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐段成式『酉陽雜俎·酒食』:“銜恩噬澤,九殞弗辭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋周密『齊東野語·洪君疇』:“乞將宋臣逐出,堂姑予祠,文翁罷黜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>臣雖九隕不悔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“九死”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]