【漢語大詞典●九隅】
<P align=center>【漢語大詞典●九隅】<p><br>1.謂九州。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『逸周書·嘗麥』:“蚩尤乃逐帝,爭於涿鹿之河,九隅無遺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楚辭·王褒<九懷·匡機>』:“彌覽兮九隅,彷徨兮蘭宮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王逸注:“歷觀九州求英俊也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李邕『秦望山法華寺碑』:“百寶盈於九隅,群經備於三藏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.九方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『黃庭內景經·上睹』:“上覩三元如連珠,落落明景照九隅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>梁丘子注:“九隅,九方也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]