豐碩 發表於 2013-1-15 17:05:53

【漢語大詞典●九牧】

<P align=center>【漢語大詞典●九牧】<p><br>
1.九州之長。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·秋官·掌交』:“九牧之維。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“九牧,九州之牧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮下』:“九州之長,入天子之國曰牧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“每一州之中,天子選諸侯之賢者以爲之牧也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指地方長官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『故禮部尙書黃公墓志銘』:“小猶管、晏,大可召、畢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>中列三品,外倡九牧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.即九州。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·解蔽』:“文王監於殷紂,故主其心而愼治之,是以能長用呂望而身不失道,此其所以代殷王而受九牧也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊倞注:“九牧,九州也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孝武本紀』:“禹收九牧之金,鑄九鼎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·孔融傳』:“以九牧之地,千八百君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“以九州之人養千八百君也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『送黃文叔守福州』詩:“議論前修似,聲名九牧傳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“九州”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●九牧】