【漢語大詞典●九方皋】
<P align=center>【漢語大詞典●九方皋】<p><br>亦作“九方皐”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
春秋時人,善相馬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>相傳伯樂推荐他爲秦穆公外出求馬,他不辨毛色雌雄,而觀察馬的內神,因得天下良馬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>伯樂稱他“得其精而忘其粗,在其內而忘其外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『淮南子·道應訓』、『列子·說符』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后用以喩善於發現人才的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋黃庭堅『過平與懷李子先詩』:“世上豈無千里馬?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 人中難得九方臯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·喬女』:“彼女子何知,而奇偉如是?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 若遇九方臯,直牡視之矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>黃懺華『亡友周仲穆哀辭』:“未懸雙玉劍,終負九方皋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]