豐碩 發表於 2013-1-15 16:34:53

【漢語大詞典●九十】

<P align=center>【漢語大詞典●九十】<p><br>
1.泛指多數。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·豳風·東山』:“親結其縭,九十其儀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“女嫁,父母既戒之,庶母又申之,九十喩丁寧之多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·無羊』:“九十其犉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“今乃犉者九十頭,言其多矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指九十歲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮上』:“八十九十曰耄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陶潛『飲酒』詩之二:“九十行帶索,飢寒況當年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皮日休『魯望以花翁之什見招因次韻酬之』:“九十攜鋤傴僂翁,小園幽事盡能通。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂一季。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一季九十日。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陳陶『春歸去』詩:“九十春光在何處,古人今人留不住。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳世宜『得天梅書却寄』詩:“九十春光一夢醒,江南無數亂峰靑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●九十】