【漢語大詞典●了別】
<P align=center>【漢語大詞典●了別】<p><br>佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>分別;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
識別。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋延壽『宗鏡錄』卷四:“識能了別,詮有內心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>心有非無,合名唯識。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『建立宗教論』:“即此色、空,是五識了別所行之境;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
即此自、他,是末那了別所行之境。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]