豐碩 發表於 2013-1-15 15:13:54

【漢語大詞典●主客】

<P align=center>【漢語大詞典●主客】<p><br>
1.官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>戰國時已有此官,秦及漢初稱典客,爲九卿之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>武帝時稱大鴻臚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢成帝尙書置客曹,主管外交及處理民族間的事務。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>東漢光武分爲南北主客二曹,晉分左右南北四主客,南朝單有主客,唐宋因之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明置主客郞中員外郞,爲禮部的屬司,掌諸藩的朝貢,接待給事等事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸末廢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢時匈奴亦置此官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·匈奴傳上』:“而使郭吉風告單於。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>既至匈奴,匈奴主客問所使,郭吉卑體好言曰:‘吾見單於而口言。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·談異一·六足龜』:“予在主客時見之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.主人與賓客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『遣懷』詩:“舟車半天下,主客多歡娛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·食貨志二』:“戶無主客,以居者爲簿,人無丁中,以貧富爲差。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『老張的哲學』十:“主客坐齊,不點菜飯,先唱二簧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.接待賓客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張齊賢『洛陽縉紳舊聞記·梁太祖優侍文士』:“荀鶴(杜荀鶴)爲主客者引入,令趨驟至階陛下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二程語錄』卷十六:“程子葬父,使周恭叔主客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.貨主與顧客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸顧張思『土風錄』:“貿易相與曰主客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.猶主顧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『何典』第四回:“若另尋主客,也終非久長之計。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.主要的客人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉剛『跟隨朱副主席的日子』:“客人共有四個,上午就請來了,主客是敵兩個團長,幷無團副或副團長。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.主要與次要。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸楊倫『杜詩鏡銓·凡例』:“杜集諸人酬唱詩附載集中者,向與本文平列,未免主客不辨,今改用低一格寫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>潘天壽『聽天閣畫談隨筆·布置』:“畫事之布置,須注意畫面內之安排,有主客,有配合,有虛實,有疏密,有高低上下,有縱橫曲折。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.軍事術語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指作戰雙方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李華『吊古戰場文』:“主客相搏,山川震眩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孫子·謀攻』“倍則分之”何氏注:“主客力均,善戰者勝也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸夏爕『中西紀事·朱貴廟碑』:“主客之地形既異、聲援之犄角無聞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.文章的章法之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又稱主賓論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以本題主旨爲主,以他物相襯爲客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●主客】