豐碩 發表於 2013-1-15 15:07:30

【漢語大詞典●主位】

<P align=center>【漢語大詞典●主位】<p><br>
1.君主的權位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·七臣七主』:“故君法則主位安,臣法則貨賂止。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·上農』:“民農則樸,樸則易用,易用則邊境安、主位尊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢賈誼『新書·服疑』:“臣不踰級,則主位安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.主人的席位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·趙岐傳』:“圖季劄、子産、晏嬰、叔向四像居賓位,又自畫其像居主位,皆爲讚頌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金甁梅詞話』第一回:“武大教婦人坐了主位,武松對席,武大打橫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂謹於職守,安於本位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『鬼谷子·符言』:“有主位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>主於位者,安徐正靜而已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.語法名詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>主語所在的位置。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>凡實詞和名詞性的語、句作句子成分時,在句中都有一定的位置。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>這些位置可分爲:主位、賓位、補(表)位、領位、副位、同位和呼位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>在主位的,爲陳述的對象,即主語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●主位】