豐碩 發表於 2013-1-15 15:01:51

【漢語大詞典●主文】

<P align=center>【漢語大詞典●主文】<p><br>
1.指史官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·史傳』:“軒轅之世,史有倉頡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>主文之職,其來久矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.主持考試。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·通榜』:“貞元十八年,權德輿主文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.用以稱主考官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐黃滔『翰林薛舍人啟』:“滔伏以十一日纔除主文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳自牧『夢粱錄·諸州府得解士人赴省闈』:“如卷子考中,發過別房覆考,如稱衆意,方呈主文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.掌管文書;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
撰擬文稿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第十五回:“<旺兒>急忙進城,找著主文的相公,假託賈璉所囑,修書一封,連夜往長安縣來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世姻緣傳』第十七回:“憑那些六房書辦胡亂主文,文書十件上去,倒有九件駁將下來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.用以稱掌管文書的人員。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王應奎『柳南隨筆』卷五:“前明之季,吾邑有張景良者,少爲巡捕衙書佐長,而從人幕中爲主文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.謂詩文不直陳而用比興。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>章炳麟『序<革命軍>』:“嗟乎!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 世皆嚚昧而不知話言,主文諷切,勿爲動容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱自淸『經典常談·詩經』:“不直陳而用譬喩叫‘主文’,委婉諷刺叫‘譎諫’。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>說的人無罪,聽的人却可警誡自己。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“主文譎諫”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.法律用語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>舊時訴訟判決書上記載判決結論的第一段文字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●主文】