【漢語大詞典●丹霞】
<P align=center>【漢語大詞典●丹霞】<p><br>1.紅霞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹丕『丹霞蔽日行』:“丹霞蔽日,采虹垂天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『靑雲驛』詩:“丹霞爛成綺,素雲輕若綈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明夏完淳『敘懷』詩:“丹霞照深池,淸暉被嘉樹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.比喩紅豔的色彩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉傅玄『豔歌行』:“白素爲下裾,丹霞爲上襦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李商隱『和鄭愚贈箏妓二十韻』:“茜袖捧瓊姿,皎日丹霞起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第五八回:“<寶玉>從沁芳橋一帶堤上走來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>只見柳垂金綫,桃吐丹霞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]