豐碩 發表於 2013-1-15 14:08:11

【漢語大詞典●丹霄】

<P align=center>【漢語大詞典●丹霄】<p><br>
1.謂絢麗的天空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢賈誼詩:“靑靑雲寒,上拂丹霄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉庾闡『遊仙詩』:“神嶽竦丹霄,玉堂臨雪嶺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『門有車馬客行』詩:“謂從丹霄落,乃是故鄕親。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>康有爲『泛海至天津入京復還上海』詩:“萬里煙波迴紫潮,五雲宮闕聳丹霄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.帝王居處;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
朝廷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
京都。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢荀悅『漢紀·成帝紀』:“故願一登文石之階,陟丹霄之途。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韋應物『白沙亭逢吳叟歌』:“親觀文物蒙雨露,見我昔年侍丹霄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『依韻和王景章見寄』:“夫君自上丹霄去,莫忘雲泉寄好音。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明顧大典『靑衫記·樂天蒙召』:“文章事業,風流才調,咫尺丹霄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶上蒼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明汪廷訥『廣陵月』第二折:“我與你,乍見先已情投,一言便自機合,白首爲期,丹霄可鑑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●丹霄】