【漢語大詞典●丹荔】
<P align=center>【漢語大詞典●丹荔】<p><br>1.荔枝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>因色紅,故稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐戴叔倫『春日早朝應制』詩:“丹荔來金闕,朱櫻貢玉盤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『南窗擘黃柑獨酌有感』詩:“何限人間堪恨事,黃柑丹荔不同時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.略呈赤色的薜荔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『焚香賦』:“暴丹荔之衣,莊芳蘭之茁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]