【漢語大詞典●丹干】
<P align=center>【漢語大詞典●丹干】<p><br>朱砂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·王制』:“南海則有羽翮、齒革、曾靑、丹干焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊倞注:“丹干,丹砂也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>蓋一名丹干,干讀爲矸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>胡旦反。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>或曰:丹,丹砂也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
干當爲玕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王先謙集解引王念孫曰:“以干爲琅玕,非也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>琅玕不得但謂之玕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『正論篇』云:‘加之以丹矸,重之以曾靑……’丹矸即丹干也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]