【漢語大詞典●乘墉】
<P align=center>【漢語大詞典●乘墉】<p><br>登上城牆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂守衛疆域。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·虞羲<詠霍將軍北伐詩>』:“羽書時斷絶,刁斗晝夜驚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>乘墉揮寶劍,蔽日引高旍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注引杜預『左氏傳』注:“乘,登也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>呂向注:“墉,城牆也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸梁信芳『重陽前四月山響樓憑眺書懷』詩:“水犀豈有乘墉智,一旅西來竟問津。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]