【漢語大詞典●乘屋】
<P align=center>【漢語大詞典●乘屋】<p><br>1.修蓋房屋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·豳風·七月』:“亟其乘屋,其始播百穀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“亟,急;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
乘,治也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>十月定星將中,急當治野廬之屋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“乘屋,謂覆蓋其屋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.登上屋頂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『北史·齊安德王延宗傳』:“衆皆爭爲死,童兒女子亦乘屋攘袂,投甎石以禦周軍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『郁離子·玄豹』:“一夕,山水大出,漂室廬,塞溪而下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>人騎木乘屋,號呼求救者聲相連也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸談遷『北遊錄·紀郵下』:“定國乘屋矛刺傑死,侍兒隃垣墜城下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]