【漢語大詞典●乘城】
<P align=center>【漢語大詞典●乘城】<p><br>1.登城。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·晉語一』:“郤叔虎將乘城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>韋昭注:“乘,升也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.守城。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·陳湯傳』:“望見單於城上立五采幡織,數百人披甲乘城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“乘謂登之備守也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·藩鎮傳·程日華』:“滔及王武俊皆招日華,不納,即攻之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>日華乘城自固。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指所守的城。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸魏源『聖武記』卷一:“列火器楯車兵七萬,乘城內外,守御甚具。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]