【漢語大詞典●乘風】
<P align=center>【漢語大詞典●乘風】<p><br>1.駕著風;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
憑借風力。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『列子·黃帝』:“列子師老商氏,友伯高子,進二子之道,乘風而歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『潮州修韓文公廟記』:“天孫爲織雲錦裳,飄然乘風來帝旁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陳毅『六國之行』詩:“萬里西行急,乘風御太空。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶趁勢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·宗室四王三侯傳贊』:“齊武沈雄,義戈乘風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·桓彛傳』:“一舉乘風,掃淸氛穢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.海鳥名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古時懸鍾的架子多作此鳥形,故亦借指懸鍾的架子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『急就篇』卷二:“乘風縣鐘華洞樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“乘風一名爰居,一名雜縣,蓋海鳥也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>言爲乘風之狀,作簨簴以懸鐘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·潘嶽<西征賦>』:“洪鐘頓於毀廟,乘風廢而弗縣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>呂延濟注:“乘風,懸鐘格。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]