【漢語大詞典●乖盭】
<P align=center>【漢語大詞典●乖盭】<p><br>1.分離。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐柳宗元『封建論』:“天下乖盭,無君君之心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.悖謬反常。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李翱『雜說』:“日月暈蝕,星辰錯行,是天之文乖盭也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸孫鼎臣『淩豊叔哀辭』:“有李梅而冬實兮,或中夏而霣霜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
維四時之大信兮,庸乖盭而失常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]