【漢語大詞典●乖誤】
<P align=center>【漢語大詞典●乖誤】<p><br>錯謬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·韋曜傳』:“愚以官爵,今之所急,不宜乖誤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>囚自忘至微,又作『官職訓』及『辯釋名』各一卷,欲表上之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『壇經·付囑品』:“汝等向後,遞代流傳,毋令乖誤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『續孽海花』第三九回:“若作‘屈躬’,則文義乖誤矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]