豐碩 發表於 2013-1-13 23:39:43

【漢語大詞典●乖疏】

<P align=center>【漢語大詞典●乖疏】<p><br>
亦作“乖疎”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.疏遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『喜照密閑實四上人見過』詩:“紫衫朝士白髯翁,與俗乖疎與道通。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.孤僻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐司空圖『爭名』詩:“窮辱未甘英氣阻,乖疎還有正人知。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元馬致遠『荐福碑』第一折:“出來的越頑愚,忒乖疎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.差錯疏漏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·杜佑傳』:“圖籍實多,事目非少,將事功畢,罔愧乖疏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孫光憲『北夢瑣言』卷八:“泳乃自陳乖疎,公亦遜謝,恕其不相識也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『<管子集校>引用校釋書目提要』:“張佩綸『管子學』……喜談古韻而乖疏,好立異說而滋蔓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●乖疏】