【漢語大詞典●乖間】
<P align=center>【漢語大詞典●乖間】<p><br>隔閡,疏遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李朝威『柳毅傳』:“向者詞述疏狂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
妄突高明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>退自循顧,戾不容責。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>幸君子不爲此乖間可也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]