【漢語大詞典●乖越】
<P align=center>【漢語大詞典●乖越】<p><br>1.錯過。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋伍緝之『勞歌』之一:“吉辰既乖越,來期眇未央。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.不相稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『魏書·劉騰傳』:“吏部嘗望騰意,奏其弟爲郡帶戍,人資乖越,淸河王懌抑而不與。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.差錯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·書志』:“此昔人所以言有乖越,後進所以事反精審也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『通典·選舉五』:“書者非理人之具,但字體不至乖越,既爲知書。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]