豐碩 發表於 2013-1-13 23:35:08

【漢語大詞典●乖殊】

<P align=center>【漢語大詞典●乖殊】<p><br>
1.怪異;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不同。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏阮籍『獮猴賦』:“體多似而匪類,形乖殊而不純。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·塞難』:“以醜爲美者有矣,以濁爲淸者有矣,以失爲得者有矣,此三者乖殊,炳然可知。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·江統傳』:“言語不通,贄幣不同,法俗詭異,種類乖殊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.改變;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
變化。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·褚遂良傳』:“陛下慮生意表,信在言前,今者臨事,忽然乖殊,所惜尤少,所失滋多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『味梅齋稿序』:“及後未數年,人事稍稍乖殊:或得州縣官散之南北;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
或以老癃疾疢引歸田里;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
或抵法遇患轉徙遠方。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●乖殊】