豐碩 發表於 2013-1-13 23:33:19

【漢語大詞典●乖剌】

<P align=center>【漢語大詞典●乖剌】<p><br>
1.違忤;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不和諧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·東方朔<七諫·怨世>』:“吾獨乖剌而無當兮,心悼怵而耄思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>洪興祖補注:“剌,戾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·劉向傳』:“朝臣舛午,膠戾乖剌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“言意志不和,各相違背。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『桐花』詩:“風候一參差,榮枯遂乖剌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『墳·我們現在怎樣做父親』:“倘如舊說,抹煞了‘愛’一味說‘恩’,又因此責望報償,那便不但敗壞了父子間的道德,而且也……播下乖剌的種子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.悖謬失當。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·探賾』:“進奸雄而退處士,此之乖剌,復何爲乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『南唐書·歐陽廣傳』:“措置乖剌,大失人心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●乖剌】