【漢語大詞典●乖迕】
<P align=center>【漢語大詞典●乖迕】<p><br>抵觸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
違逆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·食貨志上』:“上下相反,好惡乖迕,而欲國富法立,不可得也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“迕,違也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋沈遼『杭州吳山英烈王碑』:“然其出不一,頗相乖迕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·阿纖』:“夫妻即有乖迕,何遂遠遁至此?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]