豐碩 發表於 2013-1-13 23:28:43

【漢語大詞典●乖舛】

<P align=center>【漢語大詞典●乖舛】<p><br>
1.差異。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·潘嶽<西征賦>』:“人度量之乖舛,何相越之遼迥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“人,謂武王與桀也,安危異情,故曰乖舛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>乖舛,不齊也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·守塉』:“行業乖舛,意何可得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謬誤;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
差錯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·勉學』:“己身姓名,多或乖舛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>縱得不誤,亦未知所由。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·肅宗紀論』:“肅宗沖齡統業,靈后婦人專制,委用非人,賞罰乖舛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·令狐楚傳』:“吾氣魄已殫,情思俱盡,然所懷未已,強欲自寫聞天,恐辭語乖舛,子當助我成之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『與舒君』:“譬猶星辰之於天,鬚眉之於人,初無所預。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>然而有之,則天象脩而人形妍,無則晝夜乖舛而容儀陋劣矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.矛盾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·六家』:“自五經間行,百家競列,事跡錯糅,前後乖舛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢大昕『廿二史考異·五代史三·雷滿傳』:“‘滿襲破荊南不能守,焚掠殆盡而去。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>案『趙匡凝傳』:‘成汭死,雷彦恭襲取荊南,匡凝遣其弟匡明逐彦恭。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>兩傳同在一卷之中,而自相乖舛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.不順利。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陳子昂『爲蘇令本與岑內史啟』:“雖命途乖舛,良或甘心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張裕釗『答吳摯甫書』:“裕釗比所遇多乖舛,又迫憂患,於此事恐終無所就。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.反常。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬南邨『燕山夜話·他諷刺了你嗎』:“大槪因爲他平日飲酒過度,酒精中毒,神經有些不正常,所以性情乖舛,疑心忒大。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●乖舛】