豐碩 發表於 2013-1-13 23:28:02

【漢語大詞典●乖失】

<P align=center>【漢語大詞典●乖失】<p><br>
1.違逆;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
違背。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·袁淑傳』:“劉湛,淑從母兄也,欲其附己,而淑不以爲意,由是大相乖失。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·魏收傳』:“其後鎮將刺史,乖失人和,群氐作梗,遂爲邊患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·唐德宗建中三年』:“蔡雄……謂士卒曰:‘汝曹不欲南行,任自歸北,何用喧悖,乖失軍禮!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.差錯;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
過失。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·律曆志下』:“分至乖失,則節閏非正;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
宿度違天,則伺察無準。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·品藻』:“爰及近代,史臣所書,求其乖失,亦往往而有。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·忠義傳下·賈直言』:“悟纖微乖失,直言必盡理箴規,以是美譽日聞於朝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●乖失】