豐碩 發表於 2013-1-13 23:14:40

【漢語大詞典●年歲】

<P align=center>【漢語大詞典●年歲】<p><br>
1.猶年月。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>歲,年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·離騷』:“汩余若將不及兮,恐年歲之不吾與。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『隣里相送至方山』詩:“資此永幽期,豈伊年歲別。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『帝台春』詞:“年歲促,歡去速,意易足,事難續。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指年頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>葉紫『豊收』:“春分奇冷,一定又是一個大水年歲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『航線』:“這年歲,少開口啊!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶年成,年景。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·七患』:“故時年歲善,則民仁且良;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
時年歲凶,則民吝且惡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·魯恭傳』:“然從變改以來,年歲不熟,穀價常貴,人不寧安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第一回:“年歲不好,柴米又貴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『中國歌謠資料·南社會飲歌』:“耕田園遇好年歲,收得麻,收得米,捕得鹿且多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.年紀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·夏官·司士』:“辨其年歲,與其貴賤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>賈公彦疏:“知群臣在任及年齒多少也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈作喆『寓簡』卷十:“見人家後房或北里娼女多隱諱年歲,往往不肯出二十以上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>康濯『春種秋收·災難的明天』:“兒子幷且怕他娘,也覺得應該體貼他娘,不敢逼著上了年歲的老太婆逃出去拼死活。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●年歲】