【漢語大詞典●川途】
<P align=center>【漢語大詞典●川途】<p><br>亦作“川塗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“川塗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.道路,路途。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『九日從宋公戲馬台集送孔令』詩:“豈伊川途念,宿心愧將別。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·沈攸之傳』:“而攸之密邇內畿,川塗弗遠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指水路。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉長卿『越江西湖上贈皇甫曾之宣州』詩:“莫恨扁舟去,川途我更遙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『舟中聞蛩』詩:“時節不苦留,川塗行已半。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王問『自山中泛湖歸』詩:“川塗風浪平,沿流弄淸淺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]