【漢語大詞典●川逝】
<P align=center>【漢語大詞典●川逝】<p><br>河水流逝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>喩時光消逝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『論語·子罕』:“子在川上曰:‘逝者如斯夫!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 不舍晝夜。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏應瑒『西狩賦』:“時霜淒而淹埜,寒風肅而川逝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·窮達』:“齊通塞於一塗、付榮辱於自然者,豈懷悒悶於知希,興永歎於川逝乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北周庾信『周柱國楚國公岐州刺史慕容公神道碑』:“秋風北原,日沒川逝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]