豐碩 發表於 2013-1-12 21:25:13

【漢語大詞典●串】

<P align=center>【漢語大詞典●串】<p><br>
①[chuànㄔㄨㄢˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』古患切,去諫,見。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『洪武正韻』樞絹切,去霰]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“賗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.連貫,貫穿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁簡文帝『妾薄命』詩:“玉貌歇紅臉,長顰串翠眉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·詞曲·音律』:“音調雖協,亦須文理貫通,始可串離使合。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>秦牧『藝海拾貝·核心』:“用一根思想的線去串起生活的珍珠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.串通,勾結。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元關漢卿『蝴蝶夢』第二折:“你也招承,我也招承,想是串定的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第十六回:“我賭氣不賣給他,他就下一個毒,串出上手業主拿原價來贖我的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周而復『上海的早晨』第四部四十:“誰曉得嚴律師是個刀筆吏……朱延年又是個流氓,兩個人串在一起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.遊逛;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
走訪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宣和遺事』前集:“<徽宗等>向汴京城裏串長街,驀短檻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第二十回:“從小兒在東京時,只去行院人家串,那一個行院不愛他?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『女店員』第三幕第四場:“你得一邊走一邊吆喝,串遍大街小巷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.竄;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
穿越。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元喬吉『梁州第七·射雁』曲:“諕得鸂鶒兒連忙向敗荷裏串。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元石德玉『曲江池』第一折:“他將那花陰串,我將這柳徑穿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第二回:“雨越不住,水越加漲……那水直串到本工的上泊岸裏,刷成了浪窩子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王西彦『眷戀土地的人·莊稼漢的流浪』:“不久,一隊穿軍衣的男女靑年從街上串過,到處張貼起五顏六色的標語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.表演;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
演奏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸張岱『陶庵夢憶·不繫園』:“是夜彭天錫與羅三與民串本腔戲,妙絶;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
與楚生素芝串調戲,又復妙絶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·彭海秋』:“客於襪中出玉笛,隨聲便串,曲終笛止,彭驚歎不已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『子夜』四:“他們想要串什么鬼戲,也是來不及。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.舂,搗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第三九回:“給的是沒串過的糙米。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>糙米串細米,有一得一,準準的得折耗二成糠粃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.指錯誤地連接。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>電話串線;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
看書串行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.支取貨物的單據。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>本作“賗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“串子”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.量詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用於連貫一起的事物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李肇『翰林志』:“其日尙食供素饌,賜茶十串。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第二一回:“桌上擺著一座香爐、一箇燈盞,一串念珠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>臧克家『馬耳山』詩:“我想著,除了一串悲傷的故事,該還給我述說一些新的事情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.量詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>舊時制錢一千文之稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第十八回:“另有表禮二十四端,淸錢五百串,是賞與賈母王夫人及各姉妹房中奶娘衆丫鬟的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謝覺哉『關於相豬』:“二百斤的肉豬,豬價一十六串,屠坊仍可賺約二至三串的錢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
串②[ɡuànㄍㄨㄢˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』古患切,去諫,見。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.習慣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·大略』:“國法禁拾遺,惡民之串以無分得也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊倞注:“串,習也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李慈銘『越縵堂讀書記·南史』:“『宗慤傳』:‘宗軍人串噉麤食。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此串字最古。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>串,即毌之隸變……古串、貫、摜通用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今標點本『南史』“串”作“慣”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.親近。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“串昵”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指親近的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“親串”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.相謔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梁同書『直語補證』:“吳下謂相謔爲串。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“串狎”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
串③[huànㄏㄨㄢˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『集韻』胡慣切,去諫,匣。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
“毌”的今字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
見“串夷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●串】