豐碩 發表於 2013-1-12 21:23:30

【漢語大詞典●丱角】

<P align=center>【漢語大詞典●丱角】<p><br>
1.頭發束成兩角形。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>舊時多爲兒童或少年人的發式。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟郊『送淡公』詩之五:“如何丱角翁,至死不裹頭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐康騈『劇談錄·白傅乘舟』:“丱角僕烹魚煮茗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明都穆『都公譚纂』卷下:“<金廷輝>爲江西考官,夜閱卷,倦甚,忽坐睡,夢有丱角書生揖於前。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『哭偉兒』詩:“兩孫丱角尙兒嬉,他未知悲我更悲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『虹』三:“她又回憶到他們倆丱角時代同在家塾中讀書的瑣事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指童年或少年時期。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐方干『孫氏林亭』詩:“丱角相知成白首,而今歡笑莫咨嗟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『王平甫墓志』:“自丱角未嘗從人受學,操筆爲戲,文皆成理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元姚文奐『竹枝詞』:“家住西湖第四橋,自從丱角學吹簫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『己亥雜詩』之三五:“丱角春明入塾年,丈人摩我道嶄然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指童仆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸張岱『陶庵夢憶·龍山放燈』:“郤隨役,用二丱角扶掖上山。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●丱角】