【漢語大詞典●中禁】
<P align=center>【漢語大詞典●中禁】<p><br>1.內心約束。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢蔡邕『議郞胡公夫人哀贊』:“議郞早世,檢誨幼孤,義方以導其性,中禁以閑其情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.禁中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>皇帝所居之處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐宗楚客『奉和人日應制』:“九重中禁啓,七日早春還。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宣和遺事』後集:“<宣和七年>九月,有狐自艮嶽山直入中禁,據御榻而坐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸趙翼『錢竹汀挽詩』:“縹緗麗製傳中禁,碑版雄詞到百蠻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指皇帝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北周庾信『周車騎大將軍婁公神道銘』:“入陪中禁,更領儀同。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·補遺三』:“太尉韋昭度,舊族名人,位非忝竊,而沙門僧澈,潛薦之中禁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『元史·王壽傳』:“阿里等專政,煽惑中禁,幾搖神器。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]