豐碩 發表於 2013-1-12 20:40:30

【漢語大詞典●中道】

<P align=center>【漢語大詞典●中道】<p><br>
1.半途;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
中途。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·雍也』:“力不足者,中道而廢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟郊『審交』詩:“結交若失人,中道生謗言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元范子安『竹葉舟』第二折:“中道迷蹤何處問。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『墳·摩羅詩力說』:“復次爲伊蘭、埃及,皆中道廢弛,有如斷綆,燦爛於古,蕭瑟於今。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.道路的中央;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
路上。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮上』:“行不中道,立不中門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“道有左右。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“男女各路,路各有中也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·補遺二』:“<李紳>鎮宣武,有士人遇於中道,不避,乃爲前騶所拘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鄒弢『三借廬筆談·尋夫』:“香港市上來一婦,年三十餘;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
擕一女,僅九齡,流離中道,菜色可憐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.中正之道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·盡心下』:“孔子豈不欲中道哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙岐注:“中正之大道也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『時令論下』:“聖人之爲教,立中道以於後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『中國古代社會硏究』第二篇第一章:“平康正直就是所謂中道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶言折中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李劼人『死水微瀾』第五部分十一:“電諭不能不遵,洋人也不能亂殺,中道而行,取一個巧,便是派出一隊兵士,駐紮在教堂周圍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.黃道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·天官書』:“月行中道,安寧和平。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·天文志』:“日有中道,月有九行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>中道者,黃道,一曰光道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.佛家語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>大乘諸宗謂無差別、無偏倚的至理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>即離開空、有或斷、常等二邊的實相。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『中論·觀四諦品』:“衆因緣生法,我說即是無,亦爲是假名,亦是中道義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐湛然『止觀輔行傳弘決』卷一:“一色一香,無非中道者,中道即法界,法界即止觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『送梵才吉上人歸天台』詩:“蓋欲守中道,焉能力損裁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●中道】