【漢語大詞典●中宿】
<P align=center>【漢語大詞典●中宿】<p><br>1.中途投宿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·司馬相如傳上』:“步櫩周流,長途中宿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“謂其途長遠,雖經日行之,尙不能達,故中道而宿也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁何遜『七召』:“步三休而更迴,塗中宿而方迷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.中途住宿之所。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁簡文帝『七勵』:“中宿錦筵,長廊周密。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]