【漢語大詞典●中宸】
<P align=center>【漢語大詞典●中宸】<p><br>1.太空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·張衡<西京賦>』:“消雰埃於中宸,集重陽之淸澂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>薛綜注:“宸,天地之交宇也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋司馬光『交趾獻奇獸賦』:“曠時月而涉萬里,然後得入覲於中宸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.借指天子、太后。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范仲淹『送河東提刑張太傅』詩:“君馳奏闕下,感慨動中宸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·樂志十三』:“騰光丙位,薦壽中宸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]