【漢語大詞典●中林】
<P align=center>【漢語大詞典●中林】<p><br>林野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·周南·兔罝』:“肅肅兔罝,施於中林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“中林,林中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“『爾雅』:‘牧外謂之野,野外謂之林。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>中林猶云中野。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國蜀諸葛亮『宅銘』:“跡逸中林,神凝巖端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐白居易『及第後憶舊山』詩:“偶獻『子虛』登上席,却吟『招隱』憶中林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明宋登春『秋日野望』詩:“聽鳥中林性,看雲故國心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]