【漢語大詞典●中地】
<P align=center>【漢語大詞典●中地】<p><br>1.適應各種土壤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·考工記·車人』:“倨句磬折,謂之中地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“中地之耒,其疵與直者如磬折,則調矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孫詒讓正義引戴震曰:“中地謂無不宜也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宜堅不宜柔,宜柔不宜堅爲不中地;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
利推不利發,利發不利推爲不中地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指命中之處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·德充符』:“遊於羿之彀中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>中央者,中地也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
然而不中者,命也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.及至於地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·俶眞訓』:“今夫冶工鑄器,金踴躍於罏中,必有波溢而播棄者,其中地而凝滯,亦有以象於物者矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]