【漢語大詞典●中分】
<P align=center>【漢語大詞典●中分】<p><br>1.均分。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·德充符』:“王駘,兀者也,從之遊者,與夫子中分魯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·項羽本紀』:“項王乃與漢約,中分天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐白居易『同夢得酬牛相公初到洛中小飲見贈』詩:“宮城煙月饒全占,關塞風光請中分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.從中間分開。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李白『登金陵鳳凰台』詩:“三山半落靑天外,二水中分白鷺洲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.分裂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元趙孟頫『嶽鄂王墓』詩:“英雄已死嗟何及,天下中分遂不支。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『羌胡引』:“是以禍成於道君,而天下遂以中分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]