豐碩 發表於 2013-1-12 16:12:30

【漢語大詞典●中中】

<P align=center>【漢語大詞典●中中】<p><br>
1.指古代田地或賦稅等級的第五等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·禹貢』:“<冀州>厥田惟中中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“田之高下肥瘠,九州之中爲第五。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·禹貢』:“<徐州>厥賦中中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“賦第五。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.中等;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一般。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋何薳『墨經·松』:“礦而挺直者曰籤松,品惟中中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『平山冷燕』第五回:“領出一個女子來,年紀只好十五六歲,人物也還中中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不偏不倚貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『書<楞嚴經>后』:“每趺坐燕安,覺外塵引起六根,根若隨去,即墮生死道中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>根若不隨,返流全一,中中流入,即是涅槃眞際。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●中中】