豐碩 發表於 2013-1-12 16:06:00

【漢語大詞典●中人】

<P align=center>【漢語大詞典●中人】<p><br>
1.中等的人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
常人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·雍也』:“中人以上,可以語上也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
中人以下,不可以語上也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·食貨志上』:“數石之重,中人弗勝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“中人者,處強弱之中也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·政事上』:“大凡中人三十成名,四十乃至淸列。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·恒娘』:“恒娘三十許,姿僅中人,言詞輕倩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冰心『到靑龍橋去』:“<兵丁>臉上微微的有點麻子,中人身材。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>他站起來,只到那稽查的肩際。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.中等人家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·文帝紀贊』:“百金,中人十家之産也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“中,謂不富不貧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『秦中吟·買花』:“一叢深色花,十戶中人賦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹聚仁『萬里行記·食在揚州』:“徐寧門問鶴樓以螃蟹面勝……一碗面的錢,就等於中人一日之用了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.宦官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·百官公卿表上』:“將行,秦官,景帝中六年更名大長秋,或用中人,或用士人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“中人,奄人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐司空曙『晩秋西省寄上李韓二舍人』詩:“賜膳中人送,餘香侍女收。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明侯方域『太常公家傳』:“會當祭祀,中人魏忠賢欲代行禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.宮女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·佞倖列傳』:“久之,<李延年>寖與中人亂,出入驕恣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐蘇頲『春晩紫微省直寄內』詩:“內史通宵承紫誥,中人落晩愛紅妝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指有權勢的朝臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『當牆欲高行』詩:“龍欲升天須浮雲,人之仕進待中人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉魯褒『錢神論』:“諺曰,官無中人,不如歸田。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>雖有中人,而無家兄,何異無足而欲行,無翼而欲翔?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐殷寅『銓試后徵山別業寄源侍御』詩:“雖承國士恩,尙乏中人援。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.猶內人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『古詩箋·吳均·<古意>』:“中人坐相望,狂夫終未還。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>聞人倓注:“中人,室中之人,謂思婦也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.居間介紹或作證的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十六:“産業交關少不得立個文書,也要用著個中人才使得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『祝福』:“四叔家里要換女工,做中人的衛老婆子帶她進來了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.中國人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸孫詒讓『周禮政要·諭刑』:“故中西獄訟,中人則疑西律之輕,西人又疑中律之重。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸馮桂芬『采西學議』:“輿地書備列百國山川、阨塞風土物産,多中人所不及。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.借指中等酒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皇甫松『醉鄕日月·飲論』:“凡酒以色淸味重而飴爲聖……以家醪糯觴醉人者爲君子,以家醪黍觴醉人者爲中人,以巷醪秫觴醉人者爲小人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●中人】