豐碩 發表於 2013-1-12 16:04:28

【漢語大詞典●丰標】

<P align=center>【漢語大詞典●丰標】<p><br>
1.風度,儀態。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳亮『祭王天若父母文』:“雖不覩其丰標,而審其平生,敬其吉德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元鄭光祖『倩女離魂』第一折:“俺本是乘鸞艷質,他須有中雀丰標。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明馮夢龍『掛枝兒·花開』:“有侍兒惠柔,慕公丰標。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·姚安』:“姚安,臨洮人,美丰標。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指容貌體態。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『小醋大·情』套曲:“悶無語時將珠淚灑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>愁轉加,瘦損丰標只爲他。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐士俊『春波影』第三折:“懨懨弱息,冷冷空房,怯怯殘生,瘦丰標,緊著褪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>誰解我膏肓深病。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.英俊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
漂亮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元鄭光祖『智勇定齊』楔子:“衛吳起更丰標,任他有通天智巧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明馮夢龍『掛枝兒·眼里火』:“誰人不羨你,伶俐更丰標。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十七:“此間來萬去千的,不曾見有似舍人這等丰標的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●丰標】