【漢語大詞典●丰茸】
<P align=center>【漢語大詞典●丰茸】<p><br>1.繁密茂盛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢司馬相如『長門賦』:“羅丰茸之遊樹兮,離樓梧而相撐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李德裕『憶藥苗』詩:“溪上藥苗齊,丰茸正堪掇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋歐陽修『山中之樂賦』:“蔭長松之蓊蔚兮,藉纖草之丰茸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指繁茂的草木。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明湯顯祖『南柯記·宮訓』:“寒餘窈窕深閨晩,暖至丰茸別洞春。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.美好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王勃『采蓮歸』詩:“蓮浦夜相逢,吳姬越女何丰茸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.濃郁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『台城曉朝曲』:“博山鏡樹香丰茸,褭褭浮航金畫龍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
5.猶言華茂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·孟浩然』:“其詩文采丰茸,經緯綿密,半遵雅調,全削凡近。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]