豐碩 發表於 2013-1-12 16:02:06

【漢語大詞典●丰采】

<P align=center>【漢語大詞典●丰采】<p><br>
1.風度,神采。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·張居正傳』:“以天下爲己任,中外想望丰采。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·胭脂』:“見一少年過,白服裙帽,丰采甚都。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳毅『哭葉軍長希夷同志』詞:“沉默寡言,深沉不露,令我憶君之丰采。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.用爲對人的敬稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元湯式『一枝花·贈人』曲:“借尺地寸階,進一言半策,那時節吐氣揚眉拜丰采。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明無名氏『玉環記·李晟招賢』:“丰采久睽違,老懷抑鬱追思,一杯蔬酒,聊慰遠來佳意。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指容光煥發。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳周『宿張漢瓿齋中』詩:“癡名未穩狀頭易,丰采如瞻天半霞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.謂丰標,標致。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·張廷秀逃生救父』:“廷秀穿了一身華麗衣服,比前愈加丰采。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●丰采】