【漢語大詞典●事節】
<P align=center>【漢語大詞典●事節】<p><br>1.行事得當。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·成公十六年』:“用利而事節,時順而物成。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“動不失利,則事得其節。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.政事精簡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·谷永傳』:“事節財足,黎庶和睦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.事實情節;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
事宜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·文學』:“溫(桓溫)遂勒銘曰:‘望古識其眞,臨源愛往跡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>恐君遺事節,聊下南山石。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋司馬光『辭免館伴劄子』:“以人使將至,有合商量事節,令臣不得辭免。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]