【漢語大詞典●事須】
<P align=center>【漢語大詞典●事須】<p><br>謂情勢應該如此,理應如此。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『古文苑·曹公卞夫人與楊太尉夫人袁氏書』:“主簿股肱近臣,征伐之計,事須敬咨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏賈思勰『齊民要術·雜說』:“且須調習器械,務令快利;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
秣飼牛畜,事須肥健。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『和仆射牛相公寓言』詩之二:“只恐重重世緣在,事須三度副蒼生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說“事須”爲唐宋習用語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『小雨』詩:“事須求暫假,宜睡稱燒香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>自注:“事須二字,蓋唐人公移中語也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>況周頤『蕙風詞話·續編』卷二:“‘聖得’、‘事須’、這些皆唐宋人方言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]