【漢語大詞典●吏才】
<P align=center>【漢語大詞典●吏才】<p><br>1.爲政的才能。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·崔寔傳』:“明於政體,吏才有餘;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
論當世便事數十條,名曰『政論』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南齊書·明帝紀』:“帝明審有吏才,持法無所借,制御親幸,臣下肅淸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指有爲政才能的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐孫逖『送靳十五侍御使蜀』詩:“天使出霜臺,行人擇吏才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]