【漢語大詞典●再閏】
<P align=center>【漢語大詞典●再閏】<p><br>1.農曆五年二閏,謂之再閏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·繫辭上』:“五歲再閏,故再扐而後掛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·張純傳』:“禮說三年一閏,天氣小備;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
五年再閏,天氣大備。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.借指五年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『滿庭芳』詞:“坐見黃州再閏,兒童盡楚語吳歌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]